welcome home, dear.


-breathing doesnt mean you live. now i know-


tablo.






bởi vì trên thế giới này có rất nhiều thứ khiến bạn đau lòng.

không nghi ngờ gì. chỉ cần một giai điệu lẩn khuất đâu đó một quang cảnh nhoáng vội được ghi lại bằng máy ảnh một tách cà phê đã cạn một cái tách mất quai hay những sợi tóc quấn lấy hàng răng lược.

bởi vì thế giới này là một đống hỗn độn của những chuyện đau lòng. lúc này đây bạn có thể dễ dàng khiến lồng ngực mình đau nhức, như có ai đó ấn bạn xuống nước và từ chối sự sống của bạn, bạn không thở được, và bạn chỉ biết khóc.

điều đó không làm bạn buồn sao?

cái việc thế giới này vận hành bằng những nỗi buồn của chúng ta, nghĩ đến thôi bạn đã muốn hét lên rồi.

có một lúc nào đó, trong cuộc sống của bạn, biết đâu khi ấy bạn đang ngồi trong xe, nghĩ ngợi về bữa tối hay những dự định cuối tuần, bất chợt bạn nghe thấy từ radio một bài hát gắn với quá khứ của bạn, hay đơn giản hơn, người nghệ sĩ đang hát bằng vô vàn mảnh vỡ, vô vàn thanh âm trong trẻo của từng giọt nắng mùa đông. bất giác, bạn sẽ muốn gục đầu xuống, để mặc nước mắt rơi, nhiều đến nỗi bạn không tin được, thế rồi, cái gì đến phải đến thôi.

bạn rơi vào hố đen.

trong đó bạn chẳng có gì ngoài đôi mắt bị bịt kín tự nguyện và những vết thương lòng dữ dội.

bạn có thấy khủng khiếp không, rằng trái đất đang quay đúng hướng và bạn chẳng làm gì sai, thì đột nhiên một thứ gì đó ập đến trái tim bạn, đập nát trái tim bạn rồi đưa bạn trở về những nỗi cô đơn, những vết sẹo sứt siểng trong quá khứ, những điều đã mất đi, không bao giờ lấy lại được.

tôi chỉ muốn nói rằng, quá khứ của chúng ta rất thương tâm. 

bởi vì trên thế giới này, có rất nhiều thứ khiến bạn đau lòng.

Bạn là một trong số đó.



đừng khóc nữa. trời ơi.

Comments