Frozen inside.

artist: xuan loc xuan

Tôi nhìn thấy tim mình co hẹp và trải dài thành sợi dây cước đỏ. Tôi không rõ sự đông đặc này là gì, chỉ biết rằng thi thoảng tôi không tìm thấy trái tim mình được nữa. Đúng vậy, không thể nhìn thấy, không thể chạm vào, không thể chắc chắn rằng nó hãy còn ở đó. Phần lớn thời gian, cơ thể tôi trống rỗng tựa một quả hồ đào khô héo, nằm ngay ngắn trên chiếc đĩa nhựa màu xanh lam. Ánh nắng rọi xuống từ bầu trời mùa hè lấp lánh, trái hồ đào bị khoét rỗng có màu nâu sậm của thời gian.

Tôi không nói được nỗi sợ hãi bất lực này là gì. Chỉ có thể để bản thân bị xâm chiếm hoàn toàn, mơ hồ bỏ trốn. Ngôn ngữ cũng không thể bày tỏ rõ ràng.

Khả năng nói chuyện bị thoái hóa. Không thể giao tiếp. Không thể giãi bày.

Rất tuyệt vọng. 
Số mệnh này là vĩnh viễn đơn độc.






allie, đừng để anh biến mất. allie, đừng để anh biến mất. allie, đừng để anh biến mất.