Nhân ngày sân si.
Anh thích-
*
Anh
thích hôn lên xương
bả vai của em bằng chóp mũi
Anh thích ôm lấy mắt cá chân em và ngủ suốt ngày đêm
Anh thích lùa tay vào mái tóc, của em, tuyền đen, thơm ngát
Anh thích thì thầm cùng đôi mắt em, ngọn hoa đăng của mùa hè
Anh thích em mười hai giờ một ngày, mười hai giờ còn lại anh hóa thành mây
Anh thích mùa xuân khi em chống cằm xem hoa đào trôi ngày giáp tết
Anh thích mùa thu, em thêm một tuổi, đuôi mắt nhăn lên, đôi môi chun lại
Anh thích mùa đông, ồ không-em không thích mùa đông.
Anh thích nghĩ rằng mình chưa bao giờ gặp được nhau chưa bao giờ yêu nhau chưa bao giờ thương nhau đến vậy
Anh thích nghĩ như thế, vào mỗi sáng thức dậy có em ngủ kề bên
Anh thích tin rằng chúng mình vốn dĩ chỉ là một chàng và một nàng xa lạ
Anh thích những ngón tay em lướt dọc bắp chân anh vành tai anh và em nói này, mình yêu nhau, một lần nữa nhé
Anh thích việc vui vẻ chấp nhận em chẳng phải của anh, của anh, riêng anh, của riêng anh
Anh thích nghĩ đến em, không-của-anh, không-của-em, chẳng-của-ai, của mặt trăng và của cả mặt trời
Anh thích nhìn em cười vào buổi sáng, vào tất thảy mọi thời khắc của ngày, và đặc biệt là đêm
Anh thích đêm, có em, luôn trở nên đặc biệt
Anh thích ngọn đèn cầy
Anh thích dáng hình em cong cong thả xuôi thác nước, bồng bềnh.dập dềnh.đứt khúc- trên những ngón chân anh
Anh thích em mong manh
Anh thích em chòng chành
Anh thích em như con thỏ nhỏ thích cái ổ của nó giật mình tỉnh giấc giữa một bể mùa đông.
Ồ
Và em không thích mùa đông.
Em không phải con thỏ
Em không phải cái ổ dài ba tấc rộng năm tấc của nó
Em là một trảng tóc
Thinh không
Em là một thiếu niên cao một mét tám mươi nặng gần chín chục kí
Em lừng lững như sóng biển em thấp thỏm như vì sao
Em dạt anh và em dạt em
Chẳng vào bờ chẳng vào đâu chẳng đất liền chẳng đảo hoang chẳng ai thấy Robinson xác xơ ngồi trên một quả dừa bị lột vỏ.
Em.
Anh thích ôm lấy mắt cá chân em và ngủ suốt ngày đêm
Anh thích lùa tay vào mái tóc, của em, tuyền đen, thơm ngát
Anh thích thì thầm cùng đôi mắt em, ngọn hoa đăng của mùa hè
Anh thích em mười hai giờ một ngày, mười hai giờ còn lại anh hóa thành mây
Anh thích mùa xuân khi em chống cằm xem hoa đào trôi ngày giáp tết
Anh thích mùa thu, em thêm một tuổi, đuôi mắt nhăn lên, đôi môi chun lại
Anh thích mùa đông, ồ không-em không thích mùa đông.
Anh thích nghĩ rằng mình chưa bao giờ gặp được nhau chưa bao giờ yêu nhau chưa bao giờ thương nhau đến vậy
Anh thích nghĩ như thế, vào mỗi sáng thức dậy có em ngủ kề bên
Anh thích tin rằng chúng mình vốn dĩ chỉ là một chàng và một nàng xa lạ
Anh thích những ngón tay em lướt dọc bắp chân anh vành tai anh và em nói này, mình yêu nhau, một lần nữa nhé
Anh thích việc vui vẻ chấp nhận em chẳng phải của anh, của anh, riêng anh, của riêng anh
Anh thích nghĩ đến em, không-của-anh, không-của-em, chẳng-của-ai, của mặt trăng và của cả mặt trời
Anh thích nhìn em cười vào buổi sáng, vào tất thảy mọi thời khắc của ngày, và đặc biệt là đêm
Anh thích đêm, có em, luôn trở nên đặc biệt
Anh thích ngọn đèn cầy
Anh thích dáng hình em cong cong thả xuôi thác nước, bồng bềnh.dập dềnh.đứt khúc- trên những ngón chân anh
Anh thích em mong manh
Anh thích em chòng chành
Anh thích em như con thỏ nhỏ thích cái ổ của nó giật mình tỉnh giấc giữa một bể mùa đông.
Ồ
Và em không thích mùa đông.
Em không phải con thỏ
Em không phải cái ổ dài ba tấc rộng năm tấc của nó
Em là một trảng tóc
Thinh không
Em là một thiếu niên cao một mét tám mươi nặng gần chín chục kí
Em lừng lững như sóng biển em thấp thỏm như vì sao
Em dạt anh và em dạt em
Chẳng vào bờ chẳng vào đâu chẳng đất liền chẳng đảo hoang chẳng ai thấy Robinson xác xơ ngồi trên một quả dừa bị lột vỏ.
Em.
Em.
Bảo anh rằng.
Chúng mình chỉ là một cái gì đấy thích nhau
Phải
Chúng mình chỉ đơn giản là "hai cái gì đấy"
Thích nhau
Đến nỗi tan ra.
Comments
Post a Comment