Hoa hồng có nở cũng sẽ tàn.
![]() |
Izu no Odoriko by Takashi Yasui |
Anh không biết khi nào chúng mình mới gặp lại nhau. Anh không biết nếu gặp lại em giờ này anh sẽ làm gì đầu tiên. Hôn em? Ôm em? Lùa tay vào tóc và nói với em những điều anh đã luôn luôn nói. Nếu có thể anh muốn được nắm tay em. Nếu có thể anh muốn ủ ấm em vào lòng. Anh đã đi lạc suốt những ngày qua. Đã rất lâu rồi anh không tìm thấy em được nữa. Nếu có thể, em đi tìm anh được không? Nếu có thể, em chạy đến với anh được không? Xin em. Trước khi anh tan biến. Em có thể vì anh mà đi tìm những gì còn sót lại của chúng ta không? Em có thể đừng đi về phía biển mà đi về phía anh được không? Em có thể gọi tên anh để anh tìm đến nơi em đang đứng không? Em có thể nhớ về chúng mình không, để anh biết rằng hơi ấm của anh chưa biến mất. Anh đang trong suốt. Anh đã vỡ tan. Cứu anh. Nỗi nhớ em. Tình cảm này. Em có thể vì anh mà chết đi trên thánh giá không?
Anh đang; ở biển. Trong căn hầm tối nhỏ mà cướp biển ngày xưa sẽ nhốt tù nhân của chúng vào đó. Trong góc hẹp chỉ vừa đủ một người. Nơi tối tăm ẩm thấp của cõi lòng anh. Bão lên rồi. Từ đằng xa mặt trời đang rơi xuống. Đêm nay đôi mắt em sẽ là những vì sao. Ánh sáng của anh. Những vì sao đã mất đi hơi ấm. Mặt trăng có lẽ cũng chẳng bao giờ đơn độc như anh.
Anh muốn nhìn thấy trái tim em. Anh muốn nhìn thấy những móng tay của em dưới ánh mặt trời. Anh muốn em nói với anh rằng, nghe này, em sẽ chẳng bao giờ đi đâu nữa hết. Nếu anh muốn, chỉ cần anh muốn, em sẽ ở lại mãi mãi bên anh. Cứ như thể mãi mãi là dễ dàng lắm, cứ như thể chỉ cần đó là anh, mãi mãi cũng có thể biến thành hiện thực. Nếu mà là như thế, nếu mà là như thế thì em nhỉ, chúng mình sẽ vĩnh viễn không rời xa. Tất nhiên anh biết, bất tận đến như vậy là đau đớn của mình anh. Trong căn hầm đen tối sâu dưới cõi lòng đóng kín này, em lại chẳng có ở đây. Mãi mãi thì rất dài. Mãi mãi của anh. Mãi mãi của em. Mãi mãi không gặp.
Quay lại với anh. Nói rằng, em cần anh.
Thế mà chỉ có sóng biển. Và ồn áo náo nhiệt. Và không còn gì nữa cả. Và đợi chờ cũng có âm thanh. Anh chỉ nghe được thế thôi. Anh chỉ nghe được, chào nhé. Sau đó là những dải sóng trầm buồn tan vào kè đá. Tan ra rồi chảy dài.
chờ đã, hãy để anh đưa em ra ga.
Comments
Post a Comment