và vì tại sao cậu lại như vậy hả?
tất cả chúng ta đều buồn. tất cả chúng ta đều cô đơn và đơn độc. và chúng ta không biết phải làm sao. và chúng ta thực sự không biết phải làm sao. và bởi thế, chúng ta cứ đi mãi và vòng tròn bị nới rộng.
đôi lúc chúng ta dừng lại một chút và nghĩ rằng, thôi nào, hãy tách ra và buông tay khỏi người bạn đồng hành. và chúng ta nghĩ mãi. và chúng ta không làm.
và chúng ta không bao giờ làm nữa.
một cái vòng đầy hoa cúc và một đám hình nhân. đi xung quanh đống lửa đợi chờ bị bùng cháy.
cái sự đơn điệu này. trước hết bao giờ cũng là sự đơn điệu. những ngón tay bị lạnh ủ ấm cho nhau.
đừng buồn như vậy.
xin có sao cũng đừng buồn như vậy nữa.
Comments
Post a Comment