Trích đoạn: Socrates in love/ Tiếng gọi tình yêu giữa lòng thế giới - Katayama Kyoichi.


❁ Một cô gái đã biến mất khỏi thế gian này, nhanh đến độ sửng sốt. So với sáu tỉ người trên trái đất, hiển nhiên việc đó chẳng thấm vào đâu. Thế nhưng, tôi không ở cùng một chỗ với sáu tỉ người ấy. Tôi không ở đó. Nơi tôi đang ở là miền đất mà cái chết của chỉ một người cũng đủ cuốn trôi mọi cảm xúc. Đó mới là nơi chốn của tôi. Không nhìn, không nghe, không cảm nhận được bất cứ điều gì.

"Đông chi dạ, hạ chi nhật. Bách niên chi hậu, quy vu kỳ nhất." Đoạn thơ có nghĩa là, qua bao ngày hạ lê thê và những đêm đông đằng đẵng, em cứ an nghỉ nơi đây. Trăm năm nữa qua đi, rồi ta cũng sẽ tới đây nằm cạnh em. Hãy bình yên chờ ngày đó tới.

❁ Aki chết rồi, và cả thế giới đã biến thành hoang mạc.

❁ "Tôi" mà Aki thấy, chỉ là thằng "tôi" được lựa chọn ra từ vô số thằng khác mà thôi."

❁ Đôi khi tôi nhìn lên đó rất lâu, bần thần tự hỏi liệu em có ở nơi ấy. Trong tất cả những tia nắng còn sót lại của mùa đông giá lạnh và những tia nắng mềm mại của mùa xuân, trong mọi thứ tới từ bầu trời, tôi đều cảm thấy sự hiện diện của Aki.

❁ Tôi khẽ gọi tên em. Hơn bất kỳ ai trong cái thế giới rộng lớn này, đôi môi của tôi được sinh ra chỉ để gọi tên em.

Comments