Ghi nhớ.
Một người chân chính mạnh mẽ sẽ không quá quan tâm đến chuyện làm vui lòng đẹp ý người khác.
Đừng quá quan trọng cái gọi là giữ gìn quan hệ xã hội, điều quan trọng nhất là bạn phải nâng cao nội lực của chính mình, chỉ khi chính bạn rèn luyện tốt rồi, mới sẽ có người khác đến gần gũi bạn, chính mình là cây ngô đồng, phượng hoàng mới đến đậu; chính mình là biển lớn, trăm sông mới tụ hội, như hoa có hương ắt ong bướm tìm đến.
Chỉ khi bạn đến được tầng bậc nhất định thì mới có được những quan hệ xã hội tương ứng, mà không phải là ngược lại.
Krishnamurti
(Dịch: Ông Không, x)
Hầu hết chúng ta đều có những nỗi lo toan, sợ hãi. Chính điều này làm tâm trí chúng ta mờ mịt, lệ thuộc và bị ràng buộc bởi tri kiến thế gian không thể có sáng tạo, không thể biết đến những hiểu biết vượt ngoài khả năng sẵn có của tri thức.
Sáng tạo trong ý nghĩa này là mang một tính cách tiên khởi - nó tự phát, một cách tự nhiên, mà không thể bị hướng dẫn, bị ép buộc, bị kiểm soát.
Trong sợ hãi, chúng ta sẽ trở thành vô cảm và không quan sát được việc gì đang xảy ra một cách trọn vẹn đúng đắn chân thật ý nghĩa của nó. Chúng ta dễ dàng bị trói buộc bởi truyền thống, theo sau người lãnh đạo hay vị đạo sư nào đó; chúng ta đánh mất đi sự cao quý của một con người cá thể.
Vì vậy, chính khả năng tu tập giúp đỡ chúng ta được tự do khỏi sợ hãi, khả dĩ đi đến sáng tạo thực sự.
Sáng tạo sẽ bị hủy hoại khi chúng ta đang sao chép, đang bị trói buộc bởi truyền thống, hoặc đang tuân theo một người lãnh đạo hay một người thầy tôn giáo nào đó. Tuân theo bất kỳ vấn đề nào khác chắn chắn đều hủy hoại thông minh. Chính qui trình của tuân theo đã tạo ra một ý thức của sợ hãi; và sợ hãi sẽ ngăn cản sự hiểu rõ về cuộc sống của tất cả cùng những phức tạp lạ lùng của nó.
Khi sợ hãi, ta luôn có khyunh hướng phải bắt chước. Những người sợ hãi bắt chước những người khác; họ bám vào truyền thống, hoặc một sức mạnh nào đó từ bên ngoài. Và sự bắt chước đã hủy hoại khả năng sáng tạo của chính mình. Như muốn được tự do để vẽ một cái cây, hay một bông hoa, chúng ta phải cảm thấy nó đang chuyển tải sang ta một cái gì đó. Điều này rất quan trọng - cố gắng chuyển tải ý nghĩa của cái gì ta nhìn thấy và không chỉ là sao chép, mà còn là làm cho chúng ta bắt đầu thức dậy sự tiến hành sáng tạo.
Rất cần thiết phải vượt khỏi những hình thức của bắt chước này để cảm thấy được tự do, để hiểu rõ những sự việc cho chính mình, để chấp nhận một cách không suy nghĩ điều gì người nào khác nói, không đặt thành vấn đề người đó là ai.
Hiểu rõ những sự việc cho chính mình, và không theo sau, là điều rất quan trọng. Chừng nào còn muốn theo sau cái gì đó, là còn có sợ hãi; và sợ hãi làm què quặt "cái trí" đến độ chúng ta không thể nào có được tự do, sáng tạo.
Comments
Post a Comment